Đến tối, Kim Kỳ mơ màng tỉnh lại, cô thấy toàn thân mình đau ê ẩm, nhưng đau nhất vẫn là vùng bụng. Đưa mắt nhìn xung quanh, cô không nhớ rõ mọi chuyện cho đến khi thấy Nhất Ngôn ngủ gật trên tay mình. Cô nhớ mình đã chạy mãi trong khu rừng dài bất tận, tưởng chừng như mình không thể thoát được thì đã gặp Nhất Ngôn. Là anh đã dang tay ra ôm lấy cô, cũng là anh đã đưa cô vào bệnh viện. Kim Kỳ khẽ cười, dù có đau một chút cũng chịu được mà nhìn anh say ngủ.
Nhất Ngôn nghiêng đầu qua một bên rồi giật mình tỉnh giấc, mở mắt ra đã thấy Kim Kỳ đang nằm đó nhìn mình. Anh mở to mắt, môi mấp máy hồi lâu mới nói ra thành tiếng.
"Kim Kỳ? Em... em tỉnh rồi sao?"
Nhất Ngôn vui mừng đến nỗi hoá ra bối rối, tay chân anh cứ lóng ngóng không biết nên làm gì. Nhưng sau những giây phút ấy, anh đột nhiên hoàn toàn thay đổi như biến thành con người khác. Anh quay mặt đi nơi khác, khẽ ho một tiếng rồi nói.
"Tỉnh rồi thì tốt! Cố gắng tịnh dưỡng vài ngày đi, chúng ta sắp kết hôn rồi!"
"Hả? A~"
Kim Kỳ bất ngờ đến nỗi gượng người muốn bất dậy, còn quên mất thân thể mình đang đau muốn rã ra. Cô không hề nghe nhầm chứ? Sau một ngày mất tích trong rừng rồi được anh tìm thấy, hôn mê mấy tiếng liền tỉnh dậy thì nhận thông báo mình sắp kết hôn. Là chuyện gì đây? Còn Nhất Ngôn, anh đứng quay lưng lại với cô mà khuôn mặt không chút cảm xúc, tâm tư rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-muon-cuoi-toi/360143/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.