"Cô... cô đây là..."
Lâm phu nhân vô cùng bất ngờ, không thể tin được người mà anh nhắc đến lại ở ngay trước mặt mình. Hơn nữa, cả hai đã qua lại với nhau thế này mà bà không hề hay biết. Cả ba người sau một hồi ngỡ ngàng ngơ ngác, mới cùng nhau ngồi xuống bàn để nói chuyện. Kim Kỳ ngồi giữ khoảng cách với Nhất Ngôn, tay đặt lên đùi mà run cầm cập. Anh thấy cô như vậy, vừa đưa tay ra muốn trấn an thì cô lại thẳng thừng gạt ra, còn lườm liếc nhau. Lâm phu nhân vừa để ý đã thấy, họ rõ ràng vẫn chưa thể hòa thuận được mà chỉ mới nhận ra mình va vào đời nhau.
Bà hắn giọng để họ tập trung hơn, nhìn Nhất Ngôn hỏi.
"Vậy con tính thế nào?"
Anh cười một cái rồi nhìn sang Kìm Kỳ, cô không dám nói gì cứ ngồi đó nháy mắt rồi ra hiệu các thứ biểu cảm. Nhất Ngôn khẽ gật đầu làm cô thấy yên tâm, anh nhất định sẽ trả lời theo đúng ý mà cô muốn biểu đạt.
Đương nhiên là muốn mọi chuyện diễn ra bình thường rồi. Không chịu trách nhiệm gì cả! Mình đã quá mệt mỏi với vị Lâm tổng này rồi, bây giờ thêm Lâm phu nhân nữa chắc mình chết mất.
Nhất Ngôn cười, anh nhìn Lâm phu nhân rồi tỉnh bơ đáp.
"Đương nhiên là cưới rồi ạ!"
"Hả?"
Kim Kỳ hoảng hồn nhìn sang anh, đây là cái gọi hiểu ý như cô nghĩ đó sao? Ý của cô hoàn toàn không phải thế, nó hoàn toàn sai với những gì cô mong muốn. Còn người kia, trên khuôn mặt sao lại cứ tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-muon-cuoi-toi/277292/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.