"Hôm nay quá chén rồi, cậu chủ đừng uống nữa!"
Lễ khai trương khách sạn mới trong chuỗi chi nhánh khách sạn của Lâm gia diễn ra thành công tốt đẹp. Lâm Nhất Ngôn đón tiếp rất nhiều khách hàng, từ bạn bè đến những đối tác làm ăn lớn khiến anh đã khá say. Bình thường tửu lượng không tồi, nhưng vì phải tiếp khách từ sáng đến tận tối khuya khiến anh cũng phải hoa mắt chóng mặt. Trợ lý của Nhất Ngôn là Dĩ Hào gợi ý muốn đưa anh đến phòng nghỉ, nhưng anh nhất quyết bảo mình còn rất tỉnh táo, có thể tự đi được.
"Cậu đứng yên đó cho tôi! Tôi... tự đi được."
Anh đi loạng choạng bám qua bám lại hai bên tường, mắt mơ màng tìm kiếm căn phòng mà mình đã đặt trước. Phòng của anh là 288, nằm ở cuối dãy lầu 1 nên cũng khá dễ tìm. Ở phía bên kia, có một cô gái cũng đang trong tình trạng say rượu, cô loay hoay đi tìm phòng của mình.
"Phòng 280 là phòng nào vậy? Đi hết cả khách sạn rồi mà có tìm thấy đâu?"
Tửu lượng kém thế này mà vẫn bị mời rượu làm Kim Kỳ cảm thấy buồn nôn liên tục. Cô đang tìm phòng thì chạy đến chậu cây xanh rồi nôn ra luôn. Vì mới vào làm việc không lâu, vậy nên cô vẫn cần có chút quan hệ rộng rãi để dễ dàng hơn cho việc làm sau này. Không uống được cũng gắng gượng, và hậu quả thì thành thế này đây. Cô nhìn lên bảng số phòng 288, khẳng định chắc nịch rằng đây là phòng mình rồi đẩy luôn cả cửa đi vào. Anh nhân viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-muon-cuoi-toi/277279/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.