Ở tại nước Pháp xa xôi
Mạc Tư Thần sau nhiều ngày điều trị thì đã tỉnh lại, còn Gia Uyên vẫn hôn mê, cô được đặt nằm cạnh Mạc Tư Thần
Mạc Tư Thần nhìn xung quanh hình như đây không phải bệnh viện, mà là một căn biệt thự thì phải, suy nghĩ còn chưa dứt thì cánh cửa phòng mở ra
Người bước vào không ai khác là Từ Hàn Vũ, Mạc Tư Thần nhìn anh ta chăm chăm vẻ mặt đầy nghi ngờ
“ Anh tỉnh rồi ” Từ Hàn Vũ lên tiếng, anh vừa nói vừa bước lại giường của Gia Uyên nhìn lấy cô gái nhỏ này
“ Cậu là ai? ” Mạc Tư Thần không biết anh là ai, sao lại cứu lấy bọn họ
“ Tôi là bạn của Gia Uyên là hàng xóm cũ của bà anh ” Từ Hàn Vũ cũng không ngần ngại mà nói ra
Mạc Tư Thần gật gù đã hiểu, anh liền chuyển sang nhìn Gia Uyên, không hiểu sao cô vẫn chưa tỉnh, không biết tiểu bảo bối có sao không?
“ Em ấy khi nào mới có thể tỉnh lại ” Mạc Tư Thần không nhìn Hàn Vũ chỉ mở miệng hỏi
“ Cô ấy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng đứa bé lại không giữ được. Bác sĩ nói cô ấy sẽ tỉnh lại sớm thôi ” Hàn Vũ vén tóc của cô gái nhỏ ra phía sau gáy, anh còn nắm lấy tay cô xoa xoa
Mạc Tư Thần nghe đến đứa bé không giữ được tai liền ù đi, nếu Gia Uyên tỉnh lại chắc chắn em ấy sẽ rất đau khổ, em ấy đã cố gắng giữ lấy đứa bé, đứa bé chính là ánh sáng duy nhất mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-khong-nhan-ra-toi/362990/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.