Cô nằm đó khóc đến lúc ngủ quên đi, đến sáng thức dậy lại chẳng thấy anh đâu
Vệ sinh cá nhân xong sau đó bước ra thì nhìn thấy Hạo Nhiên đang nhìn cô, Chu Hạo Nhiên vừa định lại gần cô giải thích thì cô liền đi lại chổ Ý Thư khiến cho Hạo Nhiên chùn bước
“ Tần Thiếu Phu Nhân! Tần Tổng bảo có việc nên rời đi từ trước rồi ạ. Anh ấy bảo tôi tí nữa đưa cô về ” Trần Khiêm không hiểu chuyện gì Gia Hào bảo sao anh nghe vậy nên lại nói với cô
Ngọc Diệp nghe xong cũng hiểu ra vấn đề, có lẽ anh đã đi từ tối qua rồi. Cô tỏ ra như không có gì nhìn Trần Khiêm gật đầu nói “ Tôi biết rồi cảm ơn anh ”
Suốt cả buổi tâm trạng của Ngọc Diệp không tốt, nhưng lúc thu dọn đồ đạc Chu Hạo Nhiên đã ngõ lời giúp cô mấy lần, cô liền khách sáo từ chối không nhận sự giúp đỡ của anh mà tự mình làm. Cho đến khi đến bãi đỗ xe cô vẫn luôn giữ khoảng cách với Hạo Nhiên. Chu Hạo Nhiên biết mình lần này quá đà nên mới khiến cô như vậy
Trần Khiêm lái xe đưa Ngọc Diệp về nhà trước rồi sau đó mới đưa Ý Thư về. Từ lúc lên xe Ngọc Diệp im lặng không nói một câu nào đến Mộ Ý Thư lên tiếng bắt chuyện với cô, cô cũng chỉ trả lời qua loa
“ Hai người đi đường cẩn thận nhé ” Ngọc Diệp vừa về đến nhà liền lên tiếng chào tạm biệt hai người họ
“ Tớ về đây bái bai cậu ” Mộ Ý Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-khong-nhan-ra-toi/362959/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.