Hôm nay cô đi học lại ở nhà nhìn họ thân thích cô thật sự không chịu nổi. Vừa bước ra đã thấy cảnh anh hôn trán cô ấy tạm biệt để đến công ty cô cố gắng bình tĩnh trấn an bản thân rồi lướt qua hai người họ
Tần Gia Hào thấy cô không để ý liền cảm thấy bức rức khó chịu chẳng lí do
Lâm Ngọc Diệp đến được trường như thở phào nhẹ nhõm, nhưng sống mũi đột nhiên lại cay cay. Nhưng lúc này Mộ Ý Thư, La Hoàng Nhi và cả Chu Hạo Nhiên cũng đang lại gần
Cô liền vờ như không có gì nhưng làm sao qua được ánh mắt của Mộ Ý Thư và La Hoàng Nhi
“ Tiểu bảo bối cậu khóc sao sao mắt lại đỏ thế này ”
Lâm Ngọc Diệp liền vội lắc đầu “ Không khi nảy bụi bay vào mắt tớ lỡ tay dụi vào mắt thôi ”
Tuy ba người kia nhìn cô như không tin nhưng Ngọc Diệp liền nở nụ cười trấn an họ. Cả bốn người cùng đến lớp
Đến cuối giờ cô đang định về nhưng lại mắc vệ sinh, đành đi đến nhà vệ sinh thì lại thấy đám người Vương Hân và Lâm Như ở đó. Hai người họ nhìn cô nở một nụ cười đầy nguy hiểm
Cô vừa vào nhà vệ sinh thì bên ngoài nghe tiếng chốt cửa lại, bọn họ là định nhốt cô sao? Đến lúc cô mở cửa đi ra liền không mở được
“ Có ai không...mau thả tôi ra ” Ngọc Diệp cất giọng đến rung rẩy nhưng lại chẳng nhận được hồi đáo gì ngoài tiếng cười thoả mãn của Lâm Như và Vương Hân
Mắt cô bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-khong-nhan-ra-toi/362942/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.