Tần Gia Hào đến bar cùng với Dư Nhất Minh đến tận khuya mới về
Hôm nay anh đã uống rất nhiều Dư Nhất Minh phải đưa anh về, còn cô hôm nay thấy anh trễ như vậy còn chưa về liền lo lắng mà ra phòng khách đợi
Vừa nghe tiếng xe cô liền chạy ra thì thấy Dư Nhất Minh đỡ anh đi vào
“ Cô là vợ của cậu ta? Lâm Ngọc Diệp ” Dư Nhất Minh nhìn cô ngây người một lúc mới lên tiếng hỏi
“ Phải là tôi ”
“ À tôi là Nhất Minh bạn của Gia Hào nhờ cô chăm sóc cậu ấy giùm ” Nói rồi cô cùng Dư Nhất Minh để cô dìu anh về phòng
“ Tôi về trước đây nhờ cô chăm sóc cậu ấy ” Dư Nhất Minh nói xong liền rời đi, chả hiểu sao khi anh nhìn Ngọc Diệp thì lại cảm giác cô tinh khiết đến vậy lại còn xinh đẹp vậy mà cái tên Gia Hào vẫn ôm mãi hận thù
Ngọc Diệp khó khăn tháo giày cho anh, định lau người cho anh vừa mở nút áo thì đột nhiên anh bật dậy đè cô dưới thân áp môi xuống hôn cô ngấu nghiến
Khiến Ngọc Diệp sợ hãi đẩy anh ra nhưng đẩy mãi vẫn không được, tay của anh bắt đầu không yên phận mà mò mẫm cơ thể cô khiến cô muốn nói nhưng lại chỉ có thể phát ra những tiếng ái muội
Anh buông đôi môi cô ra liền xé phăng áo ngủ quăng xuống giường, anh còn thuận tay cởi bỏ những thứ vướng víu trên người
Không lời báo trước tiếng thẳng vào bên trong khiến cô đau đến trợn mắt lên, nước mắt chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-khong-nhan-ra-toi/362927/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.