Nói xong hắn ta kéo cô xát lại người hắn rồi kề một con dao vào cổ cô, mặt cô lúc này đã không còn tí máu nào nữa rồi cô thầm nghĩ "Không lẽ mình phải chết thật à, mình còn trẻ còn muốn sống nữa mà"
Đội quân ở bên ngoài đã sẵn sàng đột nhập vào bên trong thì cửa tiệm lại đột nhiên mở ra. Đám cướp dần hiện ra trước mắt bọn họ, Kiều Trạch Dương lúc này thấy cô bị đám cướp đe dọa kề dao vào cổ. Bây giờ trông cô thật tội nghiệp biết bao quần áo thì dính đầy máu tay cũng thế đầu tóc thì rối có vài cọng còn dính trên gương mặt khiến anh thật sự xót. Tên cầm đầu vừa đi vừa kéo cô ra, còn cô vừa ra đã nhìn thấy anh cô đưa đôi mắt đang long lanh nước kia nhìn anh như muốn cầu cứu
" Si nous ne voulons pas la voir mourir, partons sains et saufs " (Nếu không muốn thấy cô ta chết phải để cho chúng tôi rời đi an toàn)
Càng nói tên cướp càng ghì con dao vào cổ cô, máu trên cổ cô cũng chảy ra một ít có chút xót. Gương mặt anh bây giờ đã thực sự tỏ ra hết sức lo lắng. Anh tiến lại chỗ ông đội trưởng
" Une chose est sûre, ma femme ira bien "
(Đảm bảo một điểu rằng vợ tôi sẽ không sao)
" S'il y a quelque chose qui ne va pas avec elle, j'en parlerai à tes supérieurs "
(Nếu cô ấy có chuyện gì tôi tìm cấp trên của ông nói chuyện)
Ông đội trưởng nghe thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-doc-sung-vo-yeu/2693116/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.