Cuộc sống lại trở về quy đạo như bình thường.
Hết giờ làm Hạ Tiêu Lạc liền lái xe về nhà vì má Trương vẫn còn ở quê nên cô phải nấu cơm tối cho anh.
Về đến Bảo Lam Kính cô lái thẳng xe vào gara. Đến trước cửa ấn mật mã, mở cửa vào trong
Cô đưa tay bật công tắc, cả căn phòng tối om liền bừng sáng. Cô để túi xách lên sofa còn mình thì vào thẳng phòng bếp. Lấy tạp dề đang cheo trên giá mặc vào bắt đầu công việc nấu nướng
Vừa cắm được nồi cơm thì cả căn phòng đột nhiên tối om lại
"Sao đột nhiên lại mất điện nhỉ?"
Nói rồi cô tháo tạo dề trên người xuống từ từ tìm đường ra ngoài. Đến gần sofa cô lấy vì tìm điện thoại, mở điện thoại bậy đèn flash lên cô mới nhìn được mọi thứ.
Đột nhiên đằng sau có người bịt lấy miệng cô, giật mình cô ra sức vùng vẫy
"Ư...ư...ư"
Vì bị hắn bịt miệng nên tiếng kêu của cô không thể phát ra được. Cô lấy tay cào cấu vào tay hắn rồi cô lấy chân mình dẫm mạnh vào chân hắn vì đau hắn buông cô ra.
Nhân cơ hội cô liền chạy ra cửa nhưng chưa kịp mở Hạ Tiêu Lạc đã bị hắn túm tóc kéo lại
"Á....á..."
Hắn giữ chặt lấy hai tay cô cô vùng vẫy nhưng sức con gái như cô sao địch lại hắn. Cô liền tự đập đầu mình vào đầu hắn, hắn liền buông tay Hạ Tiêu Lạc ra. Mất thăng bằng cô ngã sõng soài ra đất hắn cũng bất ngờ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-doc-sung-vo-yeu/2693045/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.