Không mấy phút sau, đã đến mộ của mẹ Kiều Trạch Dương. Hai người để hoa xuống, Kiều Trạch Dương cứ đứng lẳng lặng nhìn bia mộ, không hề nói chuyện
Hạ Tiêu Lạc nắm tay anh cúi đầu trầm tư nói với di ảnh trên mộ
“Con chào mẹ. Hôm nay bọn con mới có thời gian đến thăm mẹ. Mẹ mọi chuyện đều ổn rồi mẹ ở nơi đó đừng nghĩ ngợi gì nữa nhé ở đây có con chăm sóc cho anh ấy rồi"
Kiều Trạch Dương siết chặt tay cô, cảm nhận được sự ấm áp từ tay cô, anh cảm thấy gặp được cô là món quà lớn nhất mà thượng đế ban tặng cho anh
"Mẹ đừng lo cho con, con sống rất tốt"
Hạ Tiêu Lạc đi đến tựa đầu vào vai anh mắt vẫn nhìn lên bìa mộ
Không có trả lời, Kiều Trạch Dương thở dài nói thầm
"Mẹ trên trời phù hộ hãy bảo vệ cô ấy. Con đã mất mẹ con không thể để mất cô ấy nữa"
Cả hai ở đó không biết đến bao lâu mới về
_____
Hứa Tư Vũ vẫn ngồi trong xe ngủ, reng reng....tiếng chuông điện thoại làm anh tỉnh giấc. Không thèm nhìn tên người gọi anh liền bắt máy
"Tư Vũ"
"Con nghe ạ"
Không biết ông đã nói gì nghe xong anh liền tức tốc thắt dây an toàn. Nhanh chóng lái khỏi Kiều thị, Hứa Tư Vũ với tốc độ nhanh phóng trên đường phố Bắc Kinh
Chốc lát đã đến cổng Hứa gia, Hứa Tư Vũ nhanh chóng chạy vào nhà. Thấy Hứa Nam Sơn đang gục mặt suy nghĩ gì đó, anh chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-doc-sung-vo-yeu/2692999/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.