Ở bên trong quán cà phê, Nam Xuyên từ xa đã nhìn thấy bóng dáng Nam Ngữ, cô ta nhếch môi cười lạnh lùng. Với tính cách của Nam Ngữ tất nhiên nhất định sẽ đến.
"Bên này."
Cô ta giơ tay khi Nam Ngữ bước vào, cô đi tới trước mặt Nam Xuyên không vòng vo, nói thẳng vào vấn đề.
"Chuyện mà cô nói liên quan tới ông ngoại là gì?"
Nam Xuyên bình thản cầm cốc cà phê lên nhấp một ngụm.
"Có gì mà vội chứ, cô ngồi xuống đi."
Nam Ngữ hít sâu một hơi, đặt túi xách sang một bên rồi ngồi xuống.
"Nói đi."
Phục vụ lúc này đi tới. Nam Ngữ gọi một cốc cà phê.
Nam Xuyên đặt cốc cà phê xuống bàn, chậm rãi thả người tựa vào ghế.
"Cô không thắc mắc tại sao năm xưa ông ngoại đột nhiên giao chức chủ tịch cho ba? Còn chết ngay ngày hôm đó, và mọi thứ đều được định đoạt theo di chúc của ông và luật sư của ba?"
Nam Ngữ cố gắng kiềm chế cơn kích động, cả người cô giống như rơi vào hầm băng lạnh ngắt.
Phản ứng của Nam Ngữ lọt vào mắt cô ta, Nam Xuyên lại nói tiếp.
"Đừng nói với tôi là đến nước này rồi cô còn không hiểu?"
"Tại sao cô lại nói với tôi chuyện này? Không phải cô chính là con gái cưng của ông ta sao?"
Nam Ngữ nhìn thấy nét lúng túng thoáng qua trong mắt cô ta, năm xưa cũng vì Nam Xuyên mà cô mới rời đi, còn Phó Từ cũng bị cướp mất.
Nam Xuyên "Tôi chỉ muốn nói thế thôi, cô tin hay không thì tùy."
Cô ta lảng tránh vấn đề,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-doc-sung-the-ba-xa-em-dung-hong-thoat/871765/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.