Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Giang Yến Ly theo bản năng ngước mắt lên, ánh mắt rơi vào trên mặt Tần Di Y.
Cô gái nhỏ nhắn được bảo vệ dưới âu phục của nam nhân, dường như không quen như vậy thân mật, vành tai nhuốm hồng.
Hai người đứng chung một chỗ, lại trông thật xứng đôi.
Tần Di Y thấp giọng nói chuyện, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, vừa bắt gặp ánh mắt của Giang Yến Ly, trong mắt hiện lên vẻ bối rối: “Chị Yến Ly.”
So với sự luống cuống và căng thẳng của cô, Giang Yến Ly có vẻ lạnh nhạt hơn, cô khẽ gật đầu xem như đáp lại:
“Đến thử vai à?”
Khí chất của Giang Yến Ly rất ổn định, đuôi mắt quyến rũ hơi nhấc lên, cảm giác áp bách kia liền dâng lên.
Tần Di Y ngẩng đầu nhìn Tiêu Ân Tuấn một cái, lại hít một hơi thật sâu, giống như để cổ vũ bản thân, sau đó mới dám lớn tiếng đáp lời:
“Đúng vậy, Tiêu tổng nói để em tới thử xem, thuận tiện học hỏi một chút.”
Lúc Tần Di Y nói lời này, Giang Yến Ly vừa vặn cùng Tiêu Ân Tuấn đối mắt.
Đôi mắt của anh đen thăm thẳm, chỉ thờ ơ nhìn cô, trong mắt không có một chút dao động tình cảm, lạnh lùng không chút ấm áp.
Mọi người xung quanh nhìn một màn này, trong lòng lại bắt đầu suy đoán.
Từ khi Giang Yến Ly vào Giang San tới nay, người trong giới đều biết, cô không chỉ là gương mặt đại diện của Giang San, mà còn là viên ngọc quý trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-danh-mat-em/2952429/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.