Giang Yến Ly vẫn đứng ở cửa như trước, giương mắt nhàn nhạt nhìn Tần Di Y trên mặt mang theo nụ cười đơn thuần.
Cô chỉ cảm thấy buồn cười.
Tần Di Y quả nhiên là đã phát huy diễn xuất được học vô cùng nhuần nhuyễn.
Người đàn ông trốn trong phòng là ai, tối hôm qua điện thoại kia không phải đã nói cho cô nàng biết rồi sao?
Giang Yến Ly không nói lời nào, trên mặt Tần Di Y vẫn là nụ cười vô hại như trước, chờ cô trả lời.
Hai người cứ giằng co như vậy, thẳng đến khi mặt Tần Di Y sắp cứng đờ, người đàn ông trong phòng mới đi tới, ánh mắt rơi vào trên người Giang Yến Ly.
Trong nháy mắt nhìn thấy Tiêu Ân Tuấn, sắc mặt Tần Di Y nhất thời trở nên khẩn trương, giọng điệu không còn bình tĩnh như lúc vừa rồi, mà rất mất tự nhiên, trở nên bối rối:
“Tiêu tổng, anh... Sao anh lại ở đây?”
Tiêu Ân Tuấn khẽ ừ một tiếng, ánh mắt như có như không nhìn Giang Yến Ly một cái.
Giống như đang chờ lời giải thích của cô.
Giang Yến Ly suy đoán Tiêu Ân Tuấn Nhất định muốn ở trước mặt Tần Di Y vứt bỏ quan hệ với cô, trong lòng lập tức hiểu rõ, cô nói:
“Tiêu tổng đến đây sớm hơn cô một chút, đến nói với tôi về chuyện dạy cô học múa cổ điển.”
Giang Yến Ly trả lời trôi chảy, khuôn mặt rất thờ ơ, nhìn không ra là nói dối.
Mặc dù, lời nói dối này rất vụng về và đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-danh-mat-em/2952410/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.