Lời vừa dứt, Giang Yến Ly ngước mắt lên liền bắt gặp đôi mắt lạnh lùng của Tiêu Ân Tuấn.
Trong mắt anh ta không có một tia tình cảm, giống như đang đối xử với một người xa lạ, giọng nói trầm thấp tràn đầy chán ghét:
“Tôi thấy phiền nhất là loại người hai mặt!”
“Cô là tiền bối của Di Y, đã không làm tốt công việc hướng dẫn thì thôi. Cô còn bày mưu tính kế trong nội bộ, khắp nơi đều nhằm vào cô ấy, ảnh hưởng đến bầu không khí của công ty. Cô rốt cuộc là muốn gì?”
“Tôi không có...” Giang Yến Ly còn chưa nói hết câu, Tần Di Y đã ôm cánh tay Tiêu Ân Tuấn, dùng giọng điệu đáng thương mà buồn bã nói:
“Được rồi, Tiêu tổng, anh không cần trách chị Yến Ly nữa, là em và chị ấy không có duyên phận, không thể làm bạn.”
“Chúng ta đi nhanh đi, em không muốn chướng mắt nữa.”
Trên thực tế, rốt cuộc ai chướng mắt ai? Trong lời nói này cũng không rõ ràng.
Tiêu Ân Tuấn rũ mắt xuống, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ủy khuất của Tần Di Y, dừng lại một chút: “Được, nghe theo lời cô.”
Nói xong, hai người xoay người muốn rời đi, Giang Yến Ly nhìn thấy bàn tay vừa rồi của Tiêu Ân Tuấn còn đang rũ xuống từng chút từng chút ôm lấy eo Tần Di Y, bước chân hơi chậm lại, rõ ràng là đang cố ý chờ Tần Di Y.
Hai người trông thân mật giống như là tình nhân vừa mới ở cùng một chỗ.
Tầm mắt Giang Yến Ly từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-danh-mat-em/2952379/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.