“Mẹ, mẹ có thể cho con mượn chút tiền trước được không?”
Giang Yến Ly nắm chặt điện thoại trong tay, hít sâu một hơi mới tiếp tục nói: “Con gặp chút vấn đề, cần có tiền để xoay sở.”
“Mượn tiền?” Chu Ninh Vân khiếp sợ lặp lại hai chữ này: “Con mượn tiền làm gì, chẳng lẽ con còn chưa đủ tiền sao?”
Đúng vậy, toàn bộ Bắc Thành không ai không biết Giang Yến Ly là người của Giang San.
Mà ông chủ của Giang San, là Tiêu Ân Tuấn.
Nói cách khác, Giang Yến Ly có cây lắc tiền này của Tiêu Ân Tuấn, phương diện tiền bạc vật chất căn bản không thể là điều cần lo lắng.
“Con chuẩn bị hủy hợp đồng với Giang San, trước đó cần trả hết tiền nợ với công ty, cho nên mẹ có thể…”
Giang Yến Ly còn chưa kịp nói xong, giọng nói của Chu Ninh Vân đột nhiên cao lên:
“Con điên rồi sao? Đang làm đại minh tinh sao không làm, tự dưng lại đi hủy hợp đồng làm gì?”
“Mẹ nghe nói có rất nhiều người dù cố gắng đến mấy cũng không thể ký hợp đồng với Giang San. Con đang yên đang lành lại tự từ bỏ cơ hội sáng chói này, có bị ngu không vậy hả?”
Giang Yến Ly đột nhiên cảm thấy không nói nên lời.
Có lẽ trong mắt người ngoài, cô đích thật rất hào hoa phong nhã, sống một của sống vô ưu vô lo.
Nhưng cô không ngờ rằng ngay cả mẹ ruột của mình cũng nghĩ như vậy.
Giang Yến Ly cầm điện thoại di động, giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-danh-mat-em/2952370/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.