“Chị Yến Ly, cảm ơn chị và anh Hứa đã chiếu cố và giúp đỡ, vừa vặn đã đến giờ cơm tối, không bằng mời mọi người cùng nhau đi ăn rồi ngồi nói chuyện phiếm?”
Tần Di Y dịu giọng, trong lời nói tràn đầy chân thành: “Hai người đồng ý đi ăn với em, được không?”
Tiêu Ân Tuấn đứng bên cạnh, thần sắc bất động.
Giang Yến Ly mím môi, vừa định mở miệng từ chối, Hứa Ngôn Sâm ở một đã giành trước một bước:
“Được, vậy thì cùng nhau đi, nhiều người cũng náo nhiệt.”
Hắn đáp ứng rất sảng khoái, Giang Yến Ly lại nhíu mày.
Hứa Ngôn Sâm đoán được Giang Yến Ly muốn nói cái gì, vội vàng đến gần cô nhỏ giọng nói:
“Có món hời không nhận mới là kẻ ngốc, nhân cơ hội này, hung hăng tống tiền bọn họ một phen!”
Giang Yến Ly: ...
Nhìn Hứa Ngôn Sâm vụng trộm nháy mắt với mình, không biết vì cái gì, cô có một loại dự cảm không tốt.
…
Chỗ ăn cơm là Tiêu Ân Tuấn đã đặt trước, một nhà hàng cao cấp trước đây hắn thường xuyên dẫn Giang Yến Ly tới.
Gian phòng quen thuộc, thức ăn quen thuộc, chỉ là người ngồi bên cạnh Tiêu Ân Tuấn, đã đổi thành Tần Di Y.
“Không biết sở thích và kiêng kỵ của chị Giang Yến Ly và anh Hứa, nên em liền gọi chút món ăn thông thường, hy vọng hai người sẽ không ghét bỏ.”
Tần Di Y nở nụ cười tươi, nghiễm nhiên là một bộ dáng của bà chủ đãi khách.
Mà thần sắc Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-danh-mat-em/2952356/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.