Chờ Tiêu Ân Tuấn và Tần Di Y đi xa, Giang Yến Ly chỉ cảm thấy dây thần kinh căng thẳng trên toàn thân cuối cùng cũng có thể giãn ra, hai chân đột nhiên mềm nhũn và ngã người xuống ghế.
Tống Du nhìn Giang Yến Ly sắc mặt trắng bệch, môi cũng không còn chút máu, cảm xúc trong lòng cũng không thể diễn tả được là dạng gì.
“Xin lỗi Yến Ly, vừa rồi khiến cô chịu ủy khuất rồi.”
Giang Yến Ly lắc đầu, thanh âm khàn khàn: “Người phải nói xin lỗi là tôi mới đúng. Để co anh phải chê cười rồi.”
Tay chân cô lạnh lẽo, hô hấp đều đau đớn.
Thấy vậy, Tống Du bảo nhân viên phục vụ đem lên một chén trà đen.
Cầm cái chén nóng bỏng, Giang Yến Ly mới miễn cưỡng có chút nhiệt độ, run rẩy nói cảm ơn.
Tống Du lắc đầu, trên mặt khó tránh khỏi mang theo đồng tình cùng thương hại:
“Tôi cũng không biết cô và em trai cô…”
“Tống Du, hứa với tôi một chuyện…” Giang Yến Ly cúi đầu, nhìn đôi mắt trống rỗng vô hồn của chính mình phản chiếu trong chén:
"Đừng dùng ánh mắt như vậy nhìn tôi.”
Ánh mắt thương hại như vậy, đồng tình như vậy, ánh mắt giống như đang xem một vở kịch.
Nó sẽ làm cho cô ấy sống không bằng chết.
Tống Du nhìn cô, kịp thời thay đổi đề tài: "Những gì tôi vừa nói không phải là sự thật, cô đừng để trong lòng."
Anh đang đề cập đến câu nói rằng anh thích Giang Yến Ly.
Giang Yến Ly gật đầu, hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-danh-mat-em/2952336/chuong-54.html