Giang Yến Ly nâng mắt lên, đôi mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm Tiêu Ân Tuấn, lạnh nhạt chống lại ánh mắt của hắn:
“Không phải trước đó anh cùng Tần Di Y đã ăn cơm rồi sao, sao có thể đói được?”
Lúc nói ra lời này, trong lòng còn có một chút oán hận mà chính cô cũng không nhận ra. Nó cũng chỉ thoáng qua mà thôi, nếu không cẩn thận sẽ rất dễ bị xem nhẹ rồi bỏ qua.
Khóe mắt cùng lông mày của Tiêu Ân Tuấn vốn đã lạnh lùng, lúc này càng thêm thâm trầm hơn:
“Lúc đó không có khẩu vị, ăn không nhiều lắm. Hiện tại đột nhiên cảm thấy có chút đói bụng.”
Giang Yến Ly biết đây là ý nghĩa gì.
Từ một khắc vừa rồi, ý tứ trong lời nói của hai người bọn họ, sớm đã không còn là ăn cơm nữa rồi.
Hai người cứ nhìn nhau như vậy, ánh mắt Tiêu Ân Tuấn u ám, nhưng trong đó lại như có lửa bốc cháy.
Vốn tưởng rằng đêm nay Tiêu Ân Tuấn sẽ không về, Giang Yến Ly vừa mới thay xong váy ngủ, đang chuẩn bị lên giường.
Một đôi chân dài trắng nõn lộ ra, dây áo mỏng manh như có thể đứt bất cứ lúc nào. Da thịt trước ngực trắng như tuyết. Đường nét hoàn mỹ kiêu hãnh hấp dẫn trí tưởng tượng của người ta, còn có vài sợi tóc bị mắc kẹt trong khe rãnh kia, dụ dỗ lòng người.
Đôi mắt Tiêu Ân Tuấn trở nên tối hơn.
Giang Yến Ly rũ mắt, cắn cắn môi: “Hiện tại không có gì để ăn, tôi đổ hết vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-danh-mat-em/2952315/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.