Hai người nằm cùng nhau, ai cũng muốn ngủ nhưng niềm vui không cho phép họ ngủ. Thế là mãi đến hừng sáng, Tử Hạ mới ngủ được, Thành Duệ cũng ngủ theo cô.
Hai bên Phàm Gia và Hàn Gia cũng đã biết tin Tử Hạ mang thai, chỉ có Thành Duệ là người biết cuối cùng.
Sáng khoảng 8 giờ, cặp đôi kia đang ngủ ngon lành thì bị Phong Lãnh chạy lên kêu cửa.
- Tiểu Băng, có người tìm con kìa, con mau xuống dưới đi
- Mới sáng sớm ai lại đi tìm con chứ ?
Tử Hạ mở mắt ra, dùng giọng ngái ngủ trả lời Phong Lãnh.
- Sáng sớm cái đầu con ấy, hơn 8 giờ rồi.
Nghe mình đã ngủ đến gần trưa, cô hoảng hốt bật dậy.
- Con mau xuống đi, người đó đã đợi con từ sáng sớm, chỉ là ta không biết.
- Vâng ạ.
Tử Hạ nhanh chóng lấy lại dáng vẻ trịnh trọng mà định bước xuống dưới lầu thì bị Thành Duệ ôm ngang eo.
- Sao không gọi anh đi chung ? Hôm qua không nhớ anh đã nói gì sao ?
- Em thấy anh còn ngủ say, nên em không gọi. Vậy anh đi chung không ?
- Đi chứ.
Hai người đi xuống dưới lầu thì được một phen bất ngờ khi nhìn thấy hai con người đang ngồi trên ghế chờ mình.
- Hai người sao lại tới đây ?
Trước mặt cô là Mạch Thiên và Bạch Mật Nhi. Cô cũng không hiểu hai người này tới tìm cô làm gì. Lại có âm mưu gì chăng ?
- Tôi không có âm mưu gì đâu, cậu không cần nhìn tôi với vẻ mặt và ánh mắt đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831884/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.