Tử Thu ở trên lưng anh hai, dùng ánh mắt căm hận mà nhìn bà ta, nước mắt cũng tuôn rơi.
- Không... không thể nào... ông ấy sẽ không sao...
Có vẻ bà ta quên luôn sức công phá của quả bom. Tử Đông và Tử Thu do may mắn được Tử Hạ che chở nên mới không sao, về phần Tử Hạ có lẽ do cô mạng lớn nên vẫn còn sống.
Bà ta quỳ gối xuống bên đường, hai tay vò mái tóc của mình đến rối lên. Tử Hạ vừa chạy đến, thấy hai đứa nhỏ không sao, lòng cô như vừa tạnh đi một cơn bão. Cảnh sát cũng đi theo sao cô mà bắt giữ bà ta lại. Bỗng trong phía trung tâm kia lần lượt có tiếng la hét, Tử Hạ linh cảm không lành liền giao phó hai đứa nhóc cho cảnh sát rồi định chạy vào đó. Chỉ là vừa đi được hai bước thì một tên bắn tỉa từ trên tòa nhà bắn cô, viên đạn xẹt qua cánh tay của cô khiến những người có mặt không khỏi bất ngờ. Người dân chạy tán loạn khắp nơi trong trung tâm, bốn người kia cũng mang những đứa trẻ đi ra, vẻ mặt mệt mỏi tột cùng. Tử Hạ thấy mọi người không sao thì quên luôn vết thương trên người mà chạy tới đỡ lấy mọi người. Tử Hạ thấy ai cũng bình thường, trừ anh hai cô. Ánh mắt của anh nhìn Tử Hạ rất khác, có vẻ muốn ăn tươi nuốt sống cô. Tử Hạ cũng nhanh chóng bỏ qua, cô cũng không ngờ việc bỏ qua chi tiết ấy lại là chuyện nguy hiểm chết người. Hơn 40 người của bà mẹ kế kia phản chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831880/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.