- Cậu có cần đến bệnh viên không ?
- Không đâu, tớ chỉ bị xây xát nhẹ thôi.
Thành Duệ đứng cạnh Minh Thành nhìn hai cô nàng kia thân thiết cứ ngõ như mình chỉ là không khỉ, không khỏi bực tức. Tử Thiên đứng bên cạnh chỉ biết cười.
- Tiểu Hạ, làm sao mà tai nạn lại xảy ra ? Xe đứt phanh sao ?
- Vâng ạ. Em không nghĩ là phanh tự nhiên trùng hợp mà đứt, chắc chắn đã có kể cố tình cắt phanh. Vì em hỏi trên đường đi thì bác tài có rời xe một lát, vị khách vẫn ở trên xe. Không lâu sau người ấy liền đòi xuống xe.
- Anh sẽ xem lại camera đường đi xem người đó là ai. Em bảo Thành Duệ đưa em đến bệnh viện kiểm tra cho chắc đi.
- Từ sau vụ xét nghiệm kia em sợ bệnh viện lắm rồi. Em không đi đâu.
- Không đi anh phạt
Chỉ 4 chữ đủ làm Tử Hạ hiểu Thành Duệ lại muốn gì. Cô liếc mắt nhìn anh bế mình lên xe, chở cô đến bệnh viện.
- Cô ấy chỉ bị xây xát nhẹ thôi, chân bị bong gân, chỉ cần ít vận động và xoa bóp sẽ nhanh chóng khỏi.
- Tôi cảm ơn.
Thành Duệ nói rồi nhận lọ dầu thuốc kia của vị bác sĩ, rồi tiến lại phía Tử Hạ đang nằm ở kia. Mải mê suy nghĩ thì bị anh chụp nhẹ chân làm cô suýt đá vào mặt anh.
- Em thích đá thế à ?
- Không có, em thích thứ khác cơ.
- Đó là gì ?
- Em thích anh.
Thành Duệ nghe thấy liền ngước lên nhìn cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831873/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.