- Minh Thành đang ở đâu ?
- Người tôi bắt đương nhiên ở chỗ tôi. Nếu cậu có gan tới thì tôi sẽ trả người. Tôi cũng nói cho cậu biết, đám cướp đang ở đấy. Nếu cậu có gan tới tôi cũng không đảm bảo cậu toàn mạng ra về đâu.
Nói rồi cậu ta ném lại một quả bom khói để tẩu thoát. Làn khói quen thuộc khiến Tử Hạ không mở mắt được.
" Có mỗi loại bom độc dùng đi dùng lại không chán ".
Làn khói tan dần, Tử Hạ cầm lấy điện thoại rồi mỉm cười. Cô thay đồ rồi đi sang phòng bên cạnh
- Em muốn một trong hai người đi theo cứu người với em. Người kia ở lại trông Tiểu Nguyệt.
- Em muốn ai đi trong bọn anh ?
- Em cũng không biết. Em muốn cả hai nhưng tình hình không cho phép.
- Anh hai, anh đi đi. Có thể hai người là anh em, sẽ hiểu cách chiến đấu của nhau hơn trong lúc này.
- Được.
Tử Hạ tiến tới hôn Thành Duệ một cái ở trán.
- Ở đây cẩn thận. Em đi sẽ sớm về.
Tử Thiên cùng Tử Hạ đi theo thiết bị định vị mà cô đã nhanh tay gắn vào người Mạch Thiên trước khi cậu ta rời khỏi.
Hai người cứ đi theo cho tới một khu rừng. Nhìn khu rừng này cũng đủ hiểu Mạch Thiên đã tốn bao lâu để bố trí bẫy như thế này.
- Chuẩn bị chưa ?
- Rồi ạ.
10 phút sau, cả hai đang đứng trước một bãi đất trống có căn nhà.
- Có vẻ khách mời của chúng ta đến rồi nhỉ ?
Giọng nói của Mạch Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831861/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.