Tử Hạ nhanh chóng chìm vào giấc ngủ trong vòng tay ấm áp của Thành Duệ. Thành Duệ ôm cô mà chẳng dám nhúc nhích vì sợ cô sẽ thức giấc. Anh nhìn cô thở đều đều mà lòng cảm thấy an tâm.
- Tên Mạch Thiên đó lại tới đây để cướp em ư ? Một ngày anh còn sống, anh sẽ không cho nó toại nguyện đâu.
Anh hôn xuống trán cô một cái. Không biết Tử Hạ mơ thấy gì mà cô cũng mỉm cười, làm cho Thành Duệ cười theo.
3 giờ chiều, Tử Hạ mở mắt ra thì thấy mình vẫn nằm trong vòng tay của Thành Duệ. Cô ngước lên thì thấy anh đang ngủ, cô nhẹ nhàng nhích ra khỏi vòng tay rồi đứng dậy thay đồ. Cô vừa cởi áo ra thì có một vòng tay ôm ngang eo làm cô giật mình.
- Không sợ anh thịt sao ?
- Anh sẽ không làm vì đang làm nhiệm vụ. Em còn không biết tính anh à ?
- Hôm nay sẽ có ngoại lệ.
Thành Duệ từ từ đứng dậy rồi sờ sẫm bàn tay khắp người Tử Hạ. Đang vui vẻ thì Tử Hạ phán một câu xanh rờn.
- Em không muốn chúng ta không có con đâu.
Thành Duệ giật mình, hai tay rời khỏi Tử Hạ.
- Anh tốt lắm. Nhắm mắt lại cho em thay đồ cải trang
- Có gì anh chưa thấy trên người anh đâu mà em lo ?
Tử Hạ bất lực mặc kệ Thành Duệ nằm đó nhìn mình.
- Vết thương em đã khỏi chưa ?
- Không hẳn là khỏi, nó chỉ khỏi khoảng 60% thôi. Nhưng không còn đau nữa.
- Em định làm gì tiếp theo ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831859/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.