[ Khuyến cáo, đọc giả chỉ đọc, không làm theo bất kì hành vi nào. Tác giả sẽ không chịu trách nhiệm dưới mọi hình thức ]
- Em bảo là em không có nói mà !!! Thức cả đêm gì chứ, " chết em mất " gì chứ !!!
- Được rồi, không ghẹo em nữa. Em đang ở công ty sao lại chạy đến đây ?
- Em đang gọi anh thì anh không trả lời nữa, nghe tiếng rớt điện thoại, sau đó em nghe nhân viên gọi anh. Em chạy đến công ty anh sau đó đến đây. Anh nghỉ ngơi đi.
- Anh muốn em ở đây.
- Nhưng mà em còn phải giúp anh hai.
- Thôi được rồi, em đến công ty giúp anh hai đi, trưa đến bệnh viện thăm anh.
- Anh nghỉ ngơi đó, em biết anh mà đi lung tung là anh không yên đâu.
- Anh biết rồi.
Tử Hạ đi ra đến cổng bệnh viện vẫn cố nhìn vào bên trong thì có cuộc gọi đến.
- Alo, em nghe.
- Cậu ta bị gì vậy ?
- Anh ấy bị sốt, đã ổn rồi ạ.
- Em ở chăm sóc nó đi, tài liệu anh xử lí cũng được.
- Anh chắc không ?
- Chắc mà.
- Vậy em sẽ ở lại bệnh viện, tạm biệt anh.
- Ừ.
Tử Hạ quay trở vào trong phòng thì thấy anh vẫn đang ngồi trên giường, ánh mắt nhìn ra cửa sổ, có thoáng chút buồn.
Tử Hạ tiến tới, lấy tay che mắt anh lại.
- Đoán xem tôi là ai ?
- Sao em không đến công ty giúp anh hai ?
- Anh mong em đến sao ?
- Không có, anh mong em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831849/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.