Không khí đang cao trào thì cánh cửa bị mở ra, là Tử Thiên.
- À...Ừm... tôi vào không đúng lúc lắm nhỉ...
Tử Hạ ngượng đỏ cả mặt, không nói thêm được gì, nép vào Thành Duệ.
- Tiểu Hạ, có người tìm em.
- Là ai ạ ?
- Lam Phương Du, cô ta la lối sáng giờ ở cổng Phàm Gia, ăn vạ cả vệ sĩ, nói muốn gặp em.
- Được, em ra liền, anh đi ra trước đi.
- Được.
Tử Thiên đi ra, Tử Hạ định đứng dậy đi thì có một vòng tay to lớn giữ cô lại.
- Em đừng đi được không ?
- Em phải đi, đi giải quyết cô ta. Sao anh lại nói thế ?
- Anh sợ cô ta lại làm chuyện gì nữa.
- Không sao đâu, anh đừng nói vậy. Ở đây cô ta không dám làm gì đâu.
- Anh đi với em.
- Vâng.
Sau đó thì Tử Thiên - Tử Hạ và Thành Duệ đi ra cổng thì thấy cô ta đang ăn vạ cả vệ sĩ, đúng là vô liêm sĩ.
Lam Phương Du thấy cô ta đi ra liền chạy lại, nắm lấy cổ áo cô. Thành Duệ và Tử Thiên nhìn thấy định động thủ thì Tử Hạ ngăn lại.
- Cô tới đây làm gì ?
- Tôi muốn cô giúp ba tôi một số tiền, tầm 3 tỷ. Đó chỉ là con số nhỏ thôi, chúng ta là bạn bè ma đúng không ?
- Ha, bạn bè ? Cô vẫn không nhớ cô đã làm gì với tôi trong quá khứ ư ? Cô vốn đã không xem trọng tôi, thì mắc gì tôi phải xem trọng loại người như cô, bây giờ lại tới nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831836/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.