Tất cả nhanh chóng trở vệ Hàn Gia, Kha Nguyệt và Minh Thành trở lại Hàn Sát. Tử Thiên cho gọi Thành Duệ ra sân của Hàn Gia, để cho Mãn Kỹ bôi thuốc giảm đau. Tình cờ là hôm nay bà nội Thành Duệ lại có mặt ở đây, nên đã cho cô một viên thuốc giảm đau, sau đó tán nhuyễn thành bột, pha với nước và đắp lên vết thương. Một lát sau, cô đã bớt đau mà ngồi dậy ăn bát cháo của bà nấu cho.
- Là ai đã làm cháu trở nên thế này ?
- Do cháu không cẩn thận, để kẻ thù uy hiếp thôi ạ.
- Sau này cháu phải cẩn thận biết không ?
- Vâng ạ.
Nói rồi bà lấy ra từ trong túi một chiếc khăn choàng.
- Đây là bà tự tay đan cho cháu, chỉ còn vài tháng nữa là tới mùa đông rồi.
- Cháu cảm ơn bà ạ. A Duệ đâu rồi bà ?
- Ta cũng không rõ, hình như lúc nãy ta có thấy anh cháu gọi nó ra ngoài sân.
- Cháu ra xem ạ.
- Được.
Tử Hạ ra ngoài sân của Hàn Gia thì thấy hai người kia đang hỗn chiến. Cô định vào can thì Phong Lãnh giữ cô lại :
- Con để cho hai nó đấu đi, ta muốn xem thực lực chúng có giảm không.
Ông nhận ra ánh mắt có phần lo lắng của Tử Hạ. Cả hai đều là sát thủ cấp S, nhỡ đâu lỡ tay cả hai lại bị thương.
- Con đừng lo, ta sẽ cho con can nếu cả hai đi quá đà.
Nghe được câu nói của ông, cô có phần an tâm hơn. Cô đứng ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831834/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.