Sau khi Tử Thiên trở về phòng, Thành Duệ vẫn để Tử Hạ ngủ trong lòng mình, tiếp tục xử lí văn kiện
15 phút sau.
- Ưm...
- Dậy rồi sao ?
- Tránh xa em ra, lúc nãy còn thân mật với Bạch Mật Nhi, sao giờ lại như thế này. Em ghét anh.
- Ghét anh mà sao lại vùi mình vào lòng anh nhỉ.
- Kể đầy đủ mọi chuyện, lúc nãy em không nghe rõ. Em sẽ xem xét mà tha thứ cho anh.
Bây giờ cô hệt như một con mèo nhỏ nép mình vào Thành Duệ.
- Lúc em đi lấy nước khoảng 5 phút thì cô ta đi lên. Anh nghe tiếng bước chân tưởng em nên không ngước lên. Cô ta đưa nước có bỏ thuốc cho anh, sau đó em lên thì hiểu nhầm. Nhưng mà anh nghĩ em nên nằm yên, tác dụng thuốc chưa hết đâu.
Tử Hạ đang ngọ nguậy trên người anh, nghe câu nói ấy không dám cử động. Cô chưa bao giờ sợ anh cả, trừ khi ở trên giường.
Bỗng có chuông điện thoại reo, cô bắt máy.
- Alo, tớ đây.
- Tiểu Hạ, bây giờ cậu tới Hàn Sát ngay đi. Mọi người đi canh gác ở Phàm Gia ( bên nội ) bỗng bị thương nặng, chỉ cậu mới cứu được thôi.
- Được, tớ tới ngay.
Tắt máy, cô ngước lên nhìn Thành Duệ.
- Anh đi với em hay là anh hai ?
- Cả hai, dù sao công việc cũng xong rồi.
- Được, mau đi thôi.
Hai người nhanh chóng tới Hàn Sát. Dù hạ thân đau nhưng Tử Hạ vẫn phải chịu.
- Tớ đến rồi đây, ai bị thương ?
- Cậu vào đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831831/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.