Những ngày tiếp theo, bên phía mẹ Tử Hạ và bà nội coi vẫn không rút lại yêu cầu truy sát ( ở đây là bắt Tử Hạ về, vì Hàn Sát không giết người, mà lại là thủ lĩnh ). Thành Duệ thì luôn nhốt mình trong phòng, vì sợ anh làm chuyện không tốt nên Phong Lãnh đã gọi Thành Ngọc ở cùng với anh và gắn camera theo dõi anh.
Hàn Sát và Phàm Gia cũng không có thêm tin tức gì về Tử Hạ. Tại Phàm Gia lúc này.
- Tại sao mẹ không tin em ấy chứ ?! Bây giờ tới cả một tin tức cũng không có, mẹ và bà nội cũng không chịu rút yêu cầu lại. Dù sao em ấy cũng là con gái của mẹ, mẹ không thể tin được à !?
- Như con thấy, mọi bằng chứng hướng về phía nó làm. Ta không thể không tin. Con đi đâu vậy ?
- Mấy ngày tới con sẽ không về nhà, mẹ không cần chờ con.
- Này !!!
Tử Thiên nhanh chóng chạy khỏi Phàm Gia. Anh đến Hàn Gia.
- Bố, A Duệ có nhà không ạ ?
- Nó đang ở trong phòng, con vào đi. Nó bây giờ không rời khỏi phòng nửa bước. Thức ăn phải mang vào phòng. Nếu có thể, ta muốn con an ủi nó.
- Vâng, con sẽ cố gắng.
Dù nói thế nhưng bây giờ, anh còn không thể an ủi chính mình, làm sao anh an ủi người khác đây ? Nỗi đau này thật sự quá lớn...
- Tiểu Ngọc, em đi ra đi.
- Vâng ạ.
Tử Thiên tiến lại phía Thành Duệ đang ngồi.
- Tôi muốn cậu phải bình tĩnh trở lại, và cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831820/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.