- Hai người đừng phát cẩu lương nữa, tôi vẫn còn tồn tại đây này.
Khả Băng cười nhẹ. Cô không ngờ anh cũng yêu cô, không ngờ anh tỏ tình với cô. Cô càng không ngờ chân anh đã bình phục. Mọi thứ đến với cô quá bất ngờ. Cuộn tròn trên người anh, cô thiếp đi
Về tới nhà, anh ôm cô lên phòng của mình.
- Đây là nhà anh à ?.
- Đúng vậy, hôm nay ngủ ở đây đi. Mai anh đưa về.
- Thôi được rồi...
- Để anh gọi dì Trương lên băng vết thương của em.
- Được...
Anh đi xuống nhà, anh không thấy dì Trương mà chỉ thấy một cô gái tóc tím đang quét dọn.
- Cô là ai ?
- Em là người được bố anh thuê về.
- Dì Trương đâu ?
- Dì ấy đang nấu ăn trong bếp
Anh đi vào bếp, nhờ dì lên băng bó vết thương cho cô. Không hiểu sao anh cảm thấy cô gái lúc nãy có gì đó không bình thường
- Thiếu gia, vết thương cô ấy không sao.
- Được rồi, dì lui ra đi ạ.
- Vâng.
- Tôi đã có tấm ảnh cô cần.
- Được, gửi qua cho tôi. Cô làm tốt lắm.
Sáng hôm sau. Khả Băng thức dậy và đi xuống nhà, cô gái đó thấy cô liền cười nhẹ. Cô ta tiến lại phía cô, tự giới thiệu.
- Tôi lên Tổng Liên Hương, là người giúp việc của nhà này, rất vui làm quen với cô.
- Tôi tên Lạc Khả Băng, rất vui làm quen với cô.
Dù chào hỏi thế nhưng cô có cảm giác cô ta không hề bình thường.
Sau đó Thành Duệ cùng Khả Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831785/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.