- Hai con xuống ăn cơm này !
- Vâng ạ.
- Tiểu Băng, cậu ăn cái này đi... cái này ngon lắm...cái này nữa....cả cái này.
- Tiểu Băng, em ăn cái này đi, cái này bổ hơn... có vẻ cái này ngon.
- ....
- Hai người thôi đi, mỗi người gắp hộ tôi một ít được rồi, tôi không nhìn cũng biết đầy bát rồi...
- Được rồi, tớ/tôi xin lỗi.
- Mỗi ngày, họ đều đến đây ạ ?
- Đúng, cứ vào giờ đó.
- Con sẽ tìm cách bắt được bọn chúng.
- Bây giờ em còn không nhìn thấy đường, em định làm gì ?
- Anh đi lên lầu đi, tôi có chuyện cần nói với họ.
- ... Được.
- Kế hoạch là như vầy...
Tại một căn nhà hoang khá rùng rợn
- Này bọn bây, con nhỏ tiểu thư của căn nhà đó có vẻ rất đẹp, hay là mang nó về rồi bán cho nhà giàu khác, có rất nhiều gia đình giàu có mà không có con đấy, huống hồ gì con bé đó đẹp như vậy.
- Nhưng cho dù có bắt được nó thì chắc gì nó đã nghe lời chúng ta chứ ?
- Vậy thì trước khi mang đi chúng ta sẽ đánh đập nó một trận nên thân.
- Ý kiến hay đấy
Xoảng... Tiếng cửa kính vỡ vang lên chói tai...
- Anh hai, cứu em..
- Chẳng ai cứu nhóc được đâu, hahaha.
- Này, mọi chuyện sẽ không sao chứ, anh hai, chị ấy đang bị thương đấy ?
- Hàn Thành Duệ, mọi chuyện sẽ ổn chứ ?
- Chắc chắn cô ấy sẽ giải quyết được, tôi tin cô ấy.
Ầm... tiếng cửa đóng lại, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831778/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.