Vị tiểu thư nào đó nhận được cuộc gọi từ anh hai thì không dám chậm trễ mà bắt xe đi mua đồ giúp anh ngay.
Hơn 15 phút sau Giai Nghiêm cũng đã có mặt tại công ty, đang từ từ đi lên phòng anh.
Cánh cửa mở ra cô lại thấy cảnh tưởng tràn ngập cẩu lương của anh mình. Số cô sao lại khổ như thế này không biết.
- Anh hai, thuốc anh nhờ em mua đây này.
Cảnh Mộc đưa tay lấy lọ thuốc của em gái, cũng không quên cảm ơn. Giai Nghiêm sau đó xin phép ra về, vì cô còn phải đi học nữa.
- Ngồi yên anh xem.
Cảnh Mộc lấy thuốc bôi lên bên má bị sưng của Thiên Tịch, động tác hết sức nhẹ nhàng vì sợ cô đau. Thiên Tịch thấy vậy lòng hạnh phúc không ngừng.
- Thế em định làm gì với hai người đó đây ?
- Em biết làm gì bây giờ. Dù sao thì em cũng không còn về căn nhà đó nữa, nên cũng không muốn dính gì vào đó. Họ làm gì thì làm, em cứ hoàn thành trách nhiệm của mình là được rồi.
- Em đã chịu thiệt thòi bao lâu mới có suy nghĩ đó ? Anh chưa bao giờ thấy ai bình thường mà nhịn như thế cả.
- Xem như bây giờ anh thấy rồi đi. Tại anh chưa thấy chứ không phải là không có, anh hiểu chưa ?
- Thế sao, đó giờ anh không biết.
Hai người vui vẻ ngồi đó mà trò chuyện trêu đùa. Buồn phiền của Thiên Tịch cũng nhanh chóng tan đi.
- Mạch Vũ, tớ có này muốn tặng cậu này.
Vừa nói Giai Nghiêm vừa lấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet-phan-2/831655/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.