Cảnh Mộc quên bén mất rằng trong căn phòng này còn có Thiên Tịch, cứ thế mà anh quan tâm nuông chiều Giai Nghiêm. Anh không hề biết rằng Thiên Tịch lại đang chăm chú nhìn hai người đến như vậy.
Thiên Tịch lấy cớ đi uống nước để rời khỏi căn phòng ngột ngạt. Cô đi ra khỏi phòng, tấm lương dựa vào tường rồi từ từ trượt dài dương, hai tay che mặt mà khóc nức nở. Không biết nước mắt từ đâu cứ tuông đến không ngừng.
Bây giờ Thiên Tịch mới nhận ra, có lẽ cô đã yêu Cảnh Mộc rồi, nên hành động vừa rồi có lẽ do cô ghen khi thấy anh cùng người con gái khác ở bên nhau nhất thời cô không thể kiềm chế được mà khóc òa lên.
Có lẽ cô yêu một người là chuyện rất bình thường, nhưng chuyện lần này lại khác. Cô đem lòng yêu một người giàu có, quyền lực như anh, là hoàn toàn không xứng đôi. Hơn nữa dù sao theo như lúc nãy cô thấy thì mình cũng chỉ là người thừa thôi, anh cũng đã có người để quan tâm chiều chuộng rồi, thì đâu cần gì đến cô.
Cô càng nghĩ thì tim càng nhói đau, nước mắt lại càng rơi nhiều hơn. Cô khóc khoảng 10 phút, đến khi tâm trạng thấy ổn hơn thì đi rửa mặt. Cùng lúc đó Cảnh Mộc cũng đã dụ Giai Nghiêm ăn hết bát cháo rồi uống liều thuốc. Bây giờ Giai Nghiêm đang ngoan ngoãn nằm trên ghế mà ngủ. Cảnh Mộc dọn dẹp rồi quay trở lại làm việc.
Mãi một lát sau Thiên Tịch mới đi lên phòng. Anh thấy cô mắt có vẻ đỏ lên thì giơ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet-phan-2/250476/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.