"Triển tổng, sao cô lại ở đây?" Lâm Văn cảm giác kỳ quái hỏi.
"Hiện tại là thời gian tan tầm, cô gọi tôi là Triển Phong đi, tôi có thể gọi cô là Lâm Văn được không?" Triển Phong theo lẽ thường nói.
Lâm Văn nghĩ nghĩ gật đầu cho phép "Cô còn chưa có trả lời tôi, sao lại ở đây lúc này?"
"Nếu tôi nói chúng ta có duyên? Cô có tin không?" Triển Phong cười nhìn Lâm Văn nói.
Lâm Văn hướng Triển Phong nhìn một cái, cầm ổ điện liền hướng trong xe đi vào.
"Lâm Văn, tôi chờ cô lâu như vậy, cho tôi một cơ hội đưa cô trở về đi" Triển Phong vừa nói vừa mở cửa xe ngồi xuống.
Lâm Văn vừa định cự tuyệt Triển Phong, nhìn thấy Triển Phong đã muốn ngồi vào trong xe, vẻ mặt chờ mong đưa chính mình về nhà. Điều này làm cho Lâm Văn không nỡ cự tuyệt, đi đến chỗ ghế phụ ngồi xuống.
Triển Phong lái xe chở Lâm Văn vừa đi vừa trò chuyện luyên thuyên, thỉnh thoảng kể lại chuyện trước kia, âm thầm quan sát phản ứng của Lâm Văn, Lâm Văn đối với những chuyện Triển Phong kể, hết thảy đều không nhớ rõ, hỏi gì đáp nấy, điều này làm cho Triển Phong có chút thất vọng, nhưng Triển Phong như trước cố gắng hy vọng Lâm Văn có thể nhớ tới mình.
"Cám ơn cô đưa tôi trở về, tôi có thể tự đi vào được rồi" Lâm Văn vừa nói vừa hướng trong nhà đi vào.
"Tôi giúp cô xem máy tính một chút" Triển Phong lấy cớ muốn vào nhà Lâm Văn.
Lâm Văn nhìn Triển Phong một chút, cuối cùng vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cho-em-noi-yeu-toi/1423045/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.