“Gần đây cô hồi phục rất tốt, không có gì bất ngờ xảy ra thì ngày mai là có thể xuất viện” Bác sĩ cười nói với Triển Phong và người nhà của cô.
“Cám ơn bác sĩ” ba Triển khách khí nói lời cảm ơn với bác sĩ.
“Không cần khách khí, đây là nhiệm vụ của tôi thôi” Nói xong vị bác sĩ bụng bia liền đi ra ngoài.
“Tiểu Phong a, sau khi xuất viện trước hết về nhà ở nha con, để ba gọi vú Trần hầm canh cho con bồi bổ” Ba Triển quan tâm nói.
“Dạ”
Rốt cục trở lại nhà của mình, Triển Phong nằm lên chiếc giường mà cô đã không nằm hơn nửa năm, nhìn chung quanh hết thảy, so với lúc cô rơi đi vẫn giống nhau như đúc, không có biến hóa, ngay cả sách nằm trên bàn làm việc lúc xưa vẫn nằm yên ở đó, bốn phía không có một hạt bụi nào, xem ra vú Trần sẽ vào quét dọn mỗi ngày.
“Nhị tiểu thư, uống chút canh gà đi, vú hầm cả ngày rồi đó, chẳng những bổ máu mà còn dưỡng nhan sắc nữa” Vú Trần cười bưng canh tới cho Triển Phong.
“Vú Trần, con ở bệnh viện mỗi ngày đều uống canh của vú, uống đến ngán luôn rồi, uống nữa sẽ thành béo phì mất” Triển Phong khoa trương nói.
“Làm sao có chứ, canh này bổ máu, đối với cơ thể con rất có lợi, con xem con đi, đi ra ngoài thời gian dài như vậy, gầy đi rất nhiều” Vú Trần đau lòng nhìn Triển Phong.
Tuy rằng từ lúc đi học, Triển Tuấn và Triển Phong đều ra nước ngoài học, nhưng mà mỗi kỳ nghỉ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cho-em-noi-yeu-toi/1423041/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.