"Trần tiên sinh, rốt cuộc anh muốn bao nhiêu tiền?" Lâm Văn lạnh lùng nói.
"Tôi không cần tiền." Trần Nguyệt nhìn Lâm Văn trả lời.
"Vậy anh muốn cái gì?" Lâm Văn có chút ngạc nhiên, nhưng lập tức khôi phục bình tĩnh sau đó hỏi Trần Nguyệt.
"Rất đơn giản, tôi muốn những công trình của công ty cô từ nay về sau sẽ do chúng tôi phụ trách." Trần Nguyệt nghiêm túc nói ra mục đích của mình.
"Cái gì! Một kẻ lưu manh như anh biết công trình là thế nào sao, biết xây dựng là thế nào sao?" Trương Dao lớn tiếng hỏi.
"Trương tiểu thư thân mến, không ai mới sinh ra đều biết tất cả" Trần Nguyệt cũng không nổi giận với Trương Dao khi bị gọi là lưu manh, ngược lại còn có vẻ mặt đùa giỡn nhìn Trương Dao, sau đó còn có chút cợt nhã với cô.
Trương Dao tức giận nghiến răng nghiến lợi. Vương khiết nhìn Trương Dao nghĩ: Trương Dao bị Trần Nguyệt chọc tức tới nỗi tóc cũng dựng đứng lên.
"Vậy xin hỏi Trần tiểu thư, thuộc hạ của cô có tư cách gì mà đòi nhận công trình của chúng tôi?" Đột nhiên Dương Vân không nhanh không chậm mở miệng.
"Trần tiểu thư?" Lâm Văn kinh ngạc nhìn Trần Nguyệt. Thủ lĩnh của mấy tên lưu manh trước mắt như thế nào lại là nữ. Tuy rằng Triển Phong mang vẻ đẹp trung tính, khuôn mặt sáu phần nam tính bốn phần nữ tính, nhưng nhìn kỹ vẫn có thể nhận ra giới tính. Nhìn lại Vương Khiết, tuy rằng cả ngày trên mặt không chút thay đổi, mặc kệ gặp phải chuyện tốt hay chuyện xấu, đều là vẻ mặt bình tĩnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cho-em-noi-yeu-toi/1423025/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.