Cố Duật Hoành cùng Tần Y Nguyệt trước mặt mọi người liền rất vui vẻ và ân ái. Hai người họ đã khiến cho cả cái studio này tràn ngập mùi ghen tị. Cho tới khi rời khỏi những ánh mắt trong phòng, từ sự cưng sủng dịu dàng, Cố Duật Hoành liền trở nên lạnh lùng ảm đạm.
Ngồi trên xe BMW, Y Nguyệt có vẻ không mấy thoải mái. Cô không thích cái cách cưng chiều giả tạo này của anh, càng không muốn chứng kiến người khác thấy nó. Liếc nhìn nam nhân anh tuấn khuôn mặt lặng như nước, cô động môi hỏi.
"Có chuyện gì?"
"Lúc nãy không nghe tôi nói sao? Ba muốn chúng ta đi chọn váy cưới và chụp ảnh cưới."
Cô im lặng, có thể nhận ra được sự không tự nguyện qua cách nói và hành động lúc nãy. Y Nguyệt bồn chồn, phần bụng của cô bị bó hơi chặt, cũng bởi chiếc váy chụp hình hôm nay.
Thấy cô vặn vẹo khó chịu, Cố Duật Hoành liếc nhìn một cái.
"Chút nữa thử váy cưới xong, tìm một bộ thoải mái để mặc. Lần sau đừng mặc như vậy nữa, ảnh hưởng đến đứa bé."
Cô nhìn anh, không biết lời nói này là vì cô, hay là vì đứa con trong bụng. Tuy vậy, anh cũng từng nói đứa con do cô toàn quyền quyết định, thế nên nó có làm sao không có lẽ không khiến anh bận tâm lắm. Thực ra, cô chỉ muốn tự luyến một chút, tự an ủi bản thân trước sự lạnh nhạt của anh.
Hai người tới nơi, có thể trực tiếp vào thử đồ. Nhìn những bộ váy cưới trắng tinh khiết như thời thanh xuân của người con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-khoc-tha-cho-em/1723652/chuong-45.html