Đêm hôm ấy, mới chỉ có gần mười một giờ, trong phòng riêng của Y Nguyệt cứ phát ra âm thanh kỳ quái. Âm thanh đó cứ rên rỉ, bao trùm không gian yên lặng.
Vì là đêm nên mọi người cũng đã đi ngủ, nhưng âm thanh ấy đã đánh thức Cố Thụy Ẩn và Cố Duật Hoành. Hai người ra khỏi phòng, lần tìm tới âm thanh đó. Đi tới giữa hành lang thì gặp nhau.
"Duật Hoành?"
"Ba?"
Hai người nhìn nhau, hiểu được đối phương đang có ý định giống mình, liền gật đầu. Âm thanh gần rõ hơn khi họ tới gần một căn phòng, cảm giác lạnh sống lưng như có một thế lực nào đó bên trong.
Cố Thụy Ẩn hít một hơi thật sâu, dứt khoát đẩy cách cửa ra. Tiến sâu vào bên trong, từ lo sợ ông chuyển sang ngạc nhiên.
Cái thứ âm thanh kỳ lạ ấy là tiếng khóc của Y Nguyệt, cô chỉ đang đơn giản là xem phim, sau đó xúc động mà khóc. Quả thật khiến người ta hú vía.
"Có phải... cháu làm phiền mọi người rồi không?"
"Ờ... không... Nhưng mà những thứ này..."
Những thứ mà Cố Thụy Ẩn nhắc tới chính là mấy cá đồ ăn la liệt trên sàn, đây là tổ chức tiệc sao. Thấy Y Nguyệt không trả lời chỉ chú ý xem phim nên ông mới không hỏi lại.
Nhìn vào bộ phim Y Nguyệt xem, rõ ràng đây là phim hài sicom, thế mà cũng khóc được. Cố Duật Hoành xem thử tên phim, anh cũng thấy lạ khi Y Nguyệt lại khóc.
Nhưng tóm lại là không sao cả, hai người đành trở về, để cô lại một mình trong đó.
...----------------...
Sáng hôm sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-khoc-tha-cho-em/1723648/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.