Sáng hôm nay, Y Nguyệt dậy khá sớm, sáu giờ ba mươi đã bình minh. Chuẩn bị vệ sinh cá nhân xong cũng mất thêm khoảng mười lăm phút.
Bên ngoài, Tony đã chờ sẵn, Y Nguyệt chỉ có thể vội vàng cầm theo lát bánh mì, chào mọi người rồi chạy đi.
Tới nơi, tấm bảng to vàng trước mắt phát sáng lung linh, một thời gian rồi cô không đến đây. Công ty UNK!
Y Nguyệt tháo chiếc kính râm, bước chân thanh thoát lên bậc thềm. Đã lâu rồi cô không trở lại công ty, cảm giác thật mới mẻ và xa lạ.
Quản lý Mẫn - người phụ trách các sao.
"Y Nguyệt, em vào đây."
Cô ấy ngồi xuống bàn làm việc, đôi tay lướt nhẹ trên những bàn phím. Nút enter kêu một tiếng "cạch", cô ấy quay chiếc máy tính về phía Y Nguyệt.
Cô cúi thấp người xuống, là bảng quản lý trang cá nhân của cô. Mọi thứ đều bình thường, đâu có gì là bất thường đâu? Nhìn bộ dạng ngơ ngác của Y Nguyệt, Hàn Thục Mẫn day day trán, nói.
"Thấy lượng fans của em không? So với tháng năm đã giảm đi hơn một ngàn người. Dạo gần đây công ty thấy em ít tham gia các show truyền hình, tới bộ phim đang quay cũng ngưng lại, tại sao vậy?"
Thì ra là vậy, cô còn tưởng chuyện gì to tát. Y Nguyệt dường như không quan tâm quá nhiều đến chuyện này. Cô không cần cảm giác được sùng bái và nhiều người theo đuổi, tuy lượng fans giảm nhưng nói chung vẫn rất cao. Một ngàn chỉ là con số nhỏ.
"Dạo này em gặp vấn đề về tâm lý nên hạn chế tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-khoc-tha-cho-em/1723640/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.