Mạc Tiểu Vang thấy Lâm Phiên Phiên định đi mới chuyển đến chuyện quan trọng nói: “Thực ra tôi có một việc muốn nhờ cô giúp, đời này của tôi không có cơ hội ra ngoài nữa rồi, mà bên ngoài cũng không có chuyện gì khiến tôi phải vướng bận cả, duy chỉ có một người mà từ đâu đến cuối tôi không yên tâm, đời này tôi nợ nó quá nhiều, xin cô cô làm ơn giúp tôi chăm sóc nó được không?”
“Người cô nói đến là Lôi Lôi?” Lâm Phiên Phiên trau mày.
“Đúng vậy!” Ánh mắt của Mạc Tiểu Vang hồi hộp nhìn Lâm Phiên Phiên: “Có lẽ cô cảm thấy rất nực cười, tôi đã từng làm hại đứa con đầu tiên của cô, bây giờ lại đến nhờ cô chăm sóc con mình, nhưng tôi thực sự không tìm được ai để nhờ vả nữa rồi, cầu xin cô!” Cho đến khi vào tù, cô ta mới phát hiện ra đời này cô ta sống có quá nhiều thất bại, từ đầu đến cuối cũng không lấy nổi một người thân, một người bạn bên cạnh. Một tháng nay sống trong nhà giam, mỗi ngày mỗi phút mỗi giây của cô ta đều sống trong sự hành hạ và lăng nhục của nữ tù nhân khác trong ngục, cô ta biết rõ tất cả đều là kế hoạch của người nhà họ Hứa, nhưng ngoài việc chấp nhận ra thì ngay đến chỗ chạy trốn cô ta cũng không có.
Cô ta hiểu rất rõ bản thân bây giờ người không ra người ma không ra ma, mà người mà cô ta không muốn để người đó nhìn thấy bộ dạng này của mình nhất chắc chắn chính là Lâm Phiên Phiên. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281244/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.