Tiếc rằng, ông Lâm hao hết tâm trí để giữ lại đường lui cho Lý Mịch Hương, nhưng bà ta vẫn không biết trời cao đất dày, chỉ tay vào ông Lâm nói chanh chua: “Về nhà gì chứ, chỉ có ông mới thích trông giữ cái căn nhà rách nát ấy thôi. Khó khăn lắm Mận Mận mới được sống một cuộc sống sung túc, ông già chết tiệt nhà ông lại tới phá rối. Từ nhỏ tới lớn ông vẫn thiên vị Lâm Phiên Phiên, nếu không phải người lớn tuổi trong làng nói Giang Sa mang thai ở bên ngoài rồi mới về quê, thì đúng là tôi phải hoài nghi nó là con của ông với Giang Sa đấy. Tôi nói cho ông biết, hôm nay ông mà không để cho mẹ con chúng tôi vừa ý, sau nay hai bố con ông cũng đừng mơ được yên ổn!”
Nói xong, bà Lâm mới hoảng sợ phát hiện ra mình nói lỡ lời, đây chẳng phải là đang thừa nhận Lâm Phiên Phiên mới là cô hai nhà họ Mạc sao, đúng là muốn vả vào miệng mình! Bà ta hoảng hốt, theo bản năng nhìn sang Lâm Tinh Tinh, định cầu cứu cô ta.
Lâm Tinh Tinh biết thừa bà Lâm chỉ biết làm hỏng chuyện, vậy nên cũng không ôm hi vọng gì với bà ta. Thấy bà ta tự vạch trần bản thân, cô ta tiếp tục làm theo kế hoạch của mình, giả vờ đáng thương cho tới chót.
“Mẹ, thì ra những gì bố nói là thật, nếu con là con gái ruột của mẹ, sao mẹ lại định tặng con cho người khác, sao mẹ lại nhẫn tâm như thế? Bây giờ mọi chuyện đã rõ ràng, mẹ bảo con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281223/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.