Sau khi làm xong hậu sự cho ông cụ, một thời gian dài sau đó nhà họ Sở tỏ ra rất vắng lặng.
Lâm Phiên Phiên vẫn luôn ở bên cạnh Sở Tường Hùng, chứng kiến anh buồn rầu, ăn không ngon ngủ không yên, chỉ sau vài ngày hai người đều đã gầy đi rất nhiều, lúc này Lâm Phiên Phiên cũng đã nghĩ thông rất nhiều chuyện.
Cuối cùng thì ông cụ cũng đã chọn con đường một đi không trở lại, nguyên nhân chính là bởi vì Hạ Danh Đoan quá cố chấp báo thù, một bên là đứa con trai, một bên là người mình yêu, khó có thể chọn lựa, ông cụ chỉ có thể dùng cái chết để kết thúc mọi chuyện.
Bây giờ, đối với Lâm Phiên Phiên mà nói, vị trí của Sở Tường Hùng cũng giống như hoàn cảnh của ông cụ lúc đó, nếu như cô trả thù Sở Quy Thôn và Hứa Bội như Hạ Danh Đoan đã làm, có thể tưởng tượng được đến lúc đó phải đứng ở giữa, Sở Tường Hùng sẽ khó xử như thế nào, nói không chừng cuối cùng anh cũng phải đi con đường cũ của ông cụ.
Lâm Phiên Phiên nghĩ như vậy, nhất định không phải tưởng tượng vô cớ.
Vẫn còn nhớ lúc cô mới về nước, thấy Hứa Bội đánh Giang Sa trong phòng tập gym, cô chỉ bước về phía trước kéo hai người ra, mà không ra tay với Hứa Bội, nhưng Hứa Bội lúc đó lại lo sợ Sở Tường Hùng vẫn chưa hết tình cảm với cô, liền trợn mắt lên nói Lâm Phiên Phiên cô đã đánh bà ta, còn muốn Sở Tường Hùng động tay với cô, nếu không thì sẽ mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281189/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.