Sở Mộng nghiêm túc gật đầu, “Em hiểu rồi, cám ơn chị đã nói với em chuyện này, chị không cần lo lắng, em sẽ đổi một cách khác để giải thích với Sở Lý về mối quan hệ anh em không tồn tại giữa chúng em, tuyệt đối sẽ không để chuyện giữa chúng em ảnh hưởng đến anh cả, thật sự rất cảm ơn chị, trước kia… em thường xuyên thờ ơ với chị, không ngờ cuối cùng chị lại cho em tia hy vọng cuối cùng, em thật sự không biết phải báo đáp chị như thế nào, tóm gọn một câu, sau này chị có sai bảo cứ gọi em, dù có chết em cũng làm cho được.”
Sở Mộng càng nói càng kích động, sau củng giọng nói của cô cao vút lên run rẩy.
Lâm Phiên Phiên bất đắc dĩ cười, “Đồ ngốc, chị giúp em không phải vì muốn em báo đáp chị, đừng nói thế nữa bằng không chị giận bây giờ.”
Lâm Phiên Phiên biết, những gì Sở Mộng nói đều rất chân thành, kiểu con gái giống như cô ấy trông có vẻ khắc nghiệt lạnh lùng nhưng thật ra phân biệt ân oán rất rạch ròi, một khi Sở Mộng đã thừa nhận ai đó hoặc việc gì, cô ấy sẽ đối xử với người đó hết lòng hết dạ, so với những đứa con gái trông lương thiện vô hại, cô ấy tốt đẹp hơn không biết bao nhiêu lần.
Lúc này, đột nhiên bên ngoài vang lên những âm thanh ồn ào, Lâm Phiên Phiên loáng thoáng nghe thấy giọng nói chói tai của Hứa Bành, dường như bà ta đang chửi mắng ai đó.
Cùng lúc đó, Sở Mộng cũng nghe thấy, vẻ mặt cô chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281161/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.