“Tôi... Nếu, tôi nói là nếu thôi, em gái yêu anh trai cùng cha khác mẹ của mình, mà anh trai cũng rất yêu cô em gái của mình, cô nói xem họ nên làm gì bây giờ?” Cuối cùng Lâm Phiên Phiên cũng không dám nói thẳng ra cô chính là cô em gái kia, mà người anh trai chính là Sở Tường Hùng. Vốn dĩ A Tử thông minh nên chỉ nói vậy thôi cũng có thể đoán được.
Lại không ngờ A Tử vừa nghe xong, lập tức nói: “Chị đang nói là Sở Mộng và Sở Lý ư?”
Lâm Phiên Phiên ngẩng phắt đầu: “Làm sao cô biết...”
Lâm Phiên Phiên muốn hỏi làm sao cô biết là Sở Mộng và Sở Lý, chẳng lẽ cô quen biết họ?
Nhưng A Tử lại tưởng mình đoán đúng, cho nên không áp vấn đề này trên người Lâm Phiên Phiên, chỉ nói: “Hàn Phiêu từng nhắc đến Sở Mộng với tôi, anh ấy còn từng giới thiệu tôi làm bác sĩ tâm lý cho Sở Mộng nữa. Nhưng chúng tôi chỉ gặp mặt mỗi lần, ngay cả nói cũng chưa nói, Sở Mộng vừa biết ý của Hàn Phiêu liền tức giận quay đầu bỏ đi. Cô ấy cảm giác mình không mắc bệnh tâm lý.”
Nghe vậy, Lâm Phiên Phiên mới nhớ tới, năm xưa Sở Mộng và Hàn Phiêu từng thỏa thuận làm người yêu một khoảng thời gian, cuối cùng hai người phá bỏ thỏa thuận, cho nên Hàn Phiêu giới thiệu A Tử cho Sở Mộng là chuyện quá bình thường.
Lại không ngờ làm vậy lại coi như giúp cô một chuyện, cho nên Lâm Phiên Phiên lập tức hóng hớt: “Vậy theo ý cô, Sở Mộng nên làm thế nào?”
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281154/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.