Sở Tường Hùng đứng cạnh mỉm cười, anh biết Lâm Phiên Phiên giấu anh rất nhiều việc vì Táp Táp, nhưng không hiểu sao anh lại thích cậu bé, Táp Táp lúc cười trông rất đáng yêu, nếu không phải không thân thì anh rất muốn qua nhéo cậu nhóc mấy cái.
Thấy Sở Tường Hùng cứ nhìn mình rồi cười, Táp Táp nghiêng đầu chớp chớp đôi mắt to tròn, sau đó le lưỡi làm mặt quỷ với anh.
Sở Tường Hùng thấy thế thì bật cười, anh không nhịn được nói với Lâm Phiên Phiên, “Cho anh bế chút được không?”
Lâm Phiên Phiên chần chừ rồi gật đầu, từ khi Táp Táp sinh ra đến giờ, Sở Tường Hùng chưa bế cậu bé lần nào. Nhưng lúc này Táp Táp lại núp vào lòng Lâm Phiên Phiên rồi chìa bàn tay bé nhỏ về phía Sở Tường Hùng, “Không phải ai muốn ôm muốn bế Táp Táp là được đâu, nể chú đẹp trai nên cháu cho chú một cơ hội đó. Ba trăm nghìn một lần một phút!”
Cậu bé vừa dứt lời, mọi người trong phòng ngẩn ra một chút rồi cười ầm lên.
Lâm Phiên Phiên dở khóc dở cười vỗ nhẹ một cái lên tay Táp Táp vờ như tức giận, “Táp Táp, ai dạy con như vậy hả, mới tí tuổi đòi tiền làm gì?”
Táp Táp xoa bàn tay bị đánh, tội nghiệp đáp, “Là bố Sinh dạy con thế, bố nói đàn ông làm gì cũng phải tính toán, phải biết kiếm tiền, sau này mới cưới được vợ...”
Lâm Phiên Phiên cạn lời quay đầu nhìn Phiên Nhàn, Phiên Nhàn nhún vai tỏ vẻ vô tội, ai biết Dạ Thân Sinh dạy cái tư tưởng như vậy cho Táp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281135/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.