Hứa Thịnh lại nói tiếp: “Trong người bình thường, xác suất gặp người có nhóm máu Rh âm tính không đến ba phần mười nghìn, vô cùng hiếm gặp và quý giá, nếu không, trong bệnh viện của tôi sẽ không dự trữ ít đến thế.”
Bệnh viện bình thường căn bản không hề có nhóm máu này trong kho.
Ý muốn nói nhóm máu của Lâm Phiên Phiên và Sở Tường Hùng hoàn toàn không hề có khả năng tương thích.
Lâm Phiên Phiên vẫn khăng khăng, “Xét nghiệm là biết ngay thôi, xét nghiệm máu cho tôi.”
Nếu có thể chứng thực nhóm máu của cô và Sở Tường Hùng giống nhau, vậy thì trong lúc Sở Mộng chưa đến có thể cứu Sở Tường Hùng tỉnh lại, sớm một phút, Sở Tường Hùng sẽ bớt nguy hiểm hơn một chút.
Hứa Thịnh không hề biết những điều Lâm Phiên Phiên đang nghĩ trong lòng, anh ta chỉ cho rằng Lâm Phiên Phiên vì muốn cứu Sở Tường Hùng đến mức u mê, rõ ràng biết là chuyện không thể mà vẫn cố chấp làm.
Chỉ có Phiên Nhàn đứng bên cạnh có thể nhìn ra được sự kiên định và chắc chắn trong mắt của Lâm Phiên Phiên, đó tuyệt đối không chỉ là quan tâm một cách thái quá.
Kết quả xét nghiệm máu vượt qua ngoài dự liệu của Lâm Phiên Phiên, nhóm máu của cô và Sở Tường Hùng không hề có chút liên quan gì đến nhau, cô chỉ là nhóm máu O bình thường.
Lâm Phiên Phiên rơi vào trầm mặc, lẽ nào sự khác biệt của “cùng cha khác mẹ” lại lớn đến thế ư?
Khi Hứa Thịnh định quay vào trong phòng cấp cứu một lần nữa, Lâm Phiên Phiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281116/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.