Sau khi với chuyện với Hàn Phiêu xong, Lâm Phiên Phiên xoay người, chậm rãi đi về phía Mạc Tiểu Vang, giọng nói không lớn nhưng lộ ra sự sắc bén làm người ta sợ hãi: “Cô và tôi, ai mới thật sự là người thứ ba, trong lòng cô biết rõ nhất! Cô có danh nghĩa là vợ, nhưng Sở Tường Hùng thậm chí còn không động vào cô, cô thật sự quá đáng thương. Nếu cô có thời gian tới chỗ tôi để mất mặt, còn không bằng về suy nghĩ xem mình sẽ sống thế nào sau khi ly hôn. Bây giờ, cô lập tức biến khỏi tầm mắt của tôi. Bằng không, tôi không ngại cho cô lúc vào đứng thẳng, lúc ra nằm ngang đâu!”
Nghe Lâm Phiên Phiên đáp lại từng câu đầy gai góc, Mạc Tiểu Vang đã sớm tức giận không nhịn được. Nhưng thấy cô tiến thêm một bước, cô ta chỉ có thể lùi lại một bước. Cô ta thật sự không dám để cho cô tới gần mình. Không nghi ngờ gì, cô ta không thua người nhưng đã thua trận.
Cho dù dẫn theo bốn gã vệ sĩ, cô ta cũng không dám làm loạn. Dù sao nơi đây cũng là địa bàn của Lâm Phiên Phiên, gây rắc rối ở trong công ty của người ta còn không phải tự mình đâm đầu vào chỗ chết sao? Mạc Tiểu Vang đột nhiên cảm thấy lần này mình đến đây quả thật tự rước nhục, không trả thù được, ngược lại còn chịu thiệt. Cô ta thật sự không cam lòng.
Cô ta căm hận cắn răng, khi lùi đến trước cửa mới chỉ vào Lâm Phiên Phiên dọa: “Cô cứ chờ đấy, tôi tuyệt đối sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281106/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.