Nghe một câu nói “nghi ngờ anh chủ mưu trong một vụ án vi phạm luật chứng khoán”, nhìn chiếc còng bạc lạnh lẽo trên tay, một phút trước Hoắc Mạnh Lam còn rất khí thế, lúc này cả người ủ rũ, ngã ngồi xuống chiếc ghế sau lưng, đôi môi mấp máy hồi lâu cũng không thể nói ra một từ nào.
“Hoắc Mạnh Lam, mời anh đi theo chúng tôi một chuyến!”
Người kia thúc giục. Một ngày bọn họ gặp tới mấy người vừa nhìn thấy còng tay đã bị dọa như Hoắc Mạnh Lam, đã sớm thành quen rồi.
Hoắc Mạnh Lam nghe xong, cơ thể run rẩy. Hắn ta đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt hung ác nhìn Lâm Phiên Phiên đang tươi cười: “Là cô, là cô, tất cả đều là cô làm đúng không?”
Lâm Phiên Phiên cười vô tội: “Tôi làm gì chứ? Chuyện chứng khoáng, từ đầu đến cuối tôi đều không biết gì cả. Nếu không phải hai anh cảnh sát này xuất hiện, tôi còn không biết Hoắc Mạnh Lam anh to gan đến như vậy. Anh thật sự đáng đời!”
Bí quá hóa liều, mơ tưởng có thể bình yên vô sự sao? Thiên hạ này có chuyện tốt như vậy à?
Đáp án đương nhiên là… không!
“Đồ đê tiện, cô hãm hại tôi, tất cả những điều này đều cạm bẫy của cô, tôi phải giết cô!”
Nhìn vẻ mặt vô tội và hả hê Lâm Phiên Phiên, Hoắc Mạnh Lam không thể bình tĩnh được nữa, hắn ta đứt phắt dậy và xông về phía Lâm Phiên Phiên như phát điên.
“Trật tự một chút đi!”
Hai cảnh sát dễ dàng bắt hắn ta lại, ấn ở trên bàn làm việc làm hắn ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281103/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.