Mạc Tiểu Vang nói một câu lại nói rõ cô đã nhìn thấy tất cả, sau đó ngồi đợi Giang Sa sợ hãi.
Đáng tiếc, cô phải thất vọng rồi.
Giang Sa chỉ hờ hững quay lại, ngước mắt nhìn cô, sau đó thản nhiên nói: "Cô còn trở về đây làm gì? Cô có chuyện muốn nhờ sao? Nếu là vậy thì thu thái độ của cô lại cho tôi, đây là kiến thức cơ bản khi cầu xin người khác, cô hiểu không?"
Bà ta không phải trả lời Mạc Tiểu Vang mà một châm thấy máu, đâm trúng vào điểm yếu của Mạc Tiểu Vang.
Giang Sa từ chỗ của Sở Quy Thôn biết được Sở Tường Hùng muốn ly dị Mạc Tiểu Vang, cho nên vừa nhìn thấy Mạc Tiểu Vang chủ động về nhà, bà ta đã đoán được dụng ý của cô.
Mạc Tiểu Vang nghe vậy thì tức giận không thể kìm chế được nữa. Nhưng cô thật sự có chuyện muốn nhờ nên không dám nói quá đáng quá, đành phải cắn răng, nói: "Đúng vậy, tôi thực sự có việc muốn nhờ, Sở Tường Hùng hắn muốn ly hôn với tôi, nếu như Mạc gia chúng ta có thể tạo áp lực cho Sở gia, tôi nghĩ Sở Tường Hùng hắn đứng ở trên lập trường lợi ích của gia tộc sẽ phải bỏ ý định này đi."
"Cho nên?"
Giang Sa ngồi dựa lưng vào đầu giường, dùng dáng vẻ cười như không cười của Mạc Tiểu Vang trước đó để nhìn Mạc Tiểu Vang.
Mạc Tiểu Vang bị Giang Sa nhìn như vậy, trong lòng giống như bị mèo cào, cô khó chịu thật sự muốn xông tới cào vào cái gương mặt trẻ trung xinh đẹp của Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281080/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.