Lâm Phiên Phiên lạnh lùng nhìn về phía Sở Tường Hùng, sau đó bình tĩnh nói: “Anh sai rồi, ánh mắt của tôi không phải là yêu, mà là hận, hiện tại thì tôi chỉ cảm thấy hận anh. Hơn nữa tên của tôi không phải là em yêu, tên của tôi là – Zoey!”
Đáng tiếc là cho dù có hận, có oán anh nhiều như thế nào thì cô cũng không nỡ làm tổn thương anh, từ khi về nước, cô đã bắt đầu trả thù tất cả mọi người, ngoại trừ Sở Tường Hùng, hoặc có lẽ là vì ở sâu trong lòng cô vẫn còn tồn tại một loại tình cảm mà cô cũng không thể nói rõ hay miêu tả được.
Sở Tường Hùng đau khổ mà lắc đầu: “Vì sao, em hãy nói cho anh biết, vì sao em lại hận anh, vì sao em lại biến mất trong suốt bốn năm, lý do của tất cả chuyện đó là gì?”
Những lời chất vấn như cứa vào tim kia của Sở Tường Hùng làm cho Lâm Phiên Phiên không kìm nén được nữa, cả người cô bắt đầu run rẩy, Lâm Phiên Phiên từ từ nghiêng đầu sang phía bên kia, từ sau khi trở về thì đây là lần đầu tiên cô ngắm nhìn Sở Tường Hùng một cách nghiêm túc.
Bốn năm rồi, người đàn ông này cũng đã gần ba mươi tuổi rồi, so với trước đây thì anh càng thêm tuấn tú, cũng càng có sức cuốn hút của một người đàn ông thành công, nhưng mà đôi mắt vốn trong suốt kia lại nồng đậm sự ưu thương, những vết nhăn giữa hai hàng lông mày càng thêm hằn sâu, khiến cho người đàn ông này càng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281049/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.