Sương Sương vội vàng nở nụ cười ngượng ngùng với Lâm Phiên Phiên nói: “Tôi nghe điện thoại đã!”
“Được rồi. Cậu nghe điện thoại trước đi.”
Lâm Phiên Phiên cũng cười đáp, xa nhau bốn năm trời, giữa hai chị em ít nhiều cũng có chút xa lạ.
Năm tháng vô tình, thời gian chính là thứ tàn khốc nhất trên thế gian.
Sương Sương vừa mời nhận điện thoại thì sắc mặt đã lập tức thay đổi, chỉ nói hai câu xong liền cúp máy, vội vội vàng vàng nói với Lâm Phiên Phiên: “Phiên Phiên, thành thực xin lỗi, tôi có chuyện gấp phải đi ngay rồi, hẹn gặp cậu lần sau nhé!”
Nói xong định xoay người rời đi.
Lâm Phiên Phiên vội vàng kéo Sương Sương lại nói, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cậu nói cho tôi biết đi, có lẽ tôi có thể giúp được cậu.”
Hôm qua lúc hẹn Sương Sương, cũng chính vì có việc nên Sương Sương mới lùi đến hôm nay, nhưng hôm nay mới gặp mặt thì cũng vì có việc mà lùi sang ngày mai, Lâm Phiên Phiên không khỏi lo cho Sương Sương.
Nhìn ánh mắt Lâm Phiên Phiên nhìn mình như bốn năm trước thì Sương Sương cuối cùng cũng nhận ra được, người chị em tốt của cô đã trở về rồi, có rất nhiều chuyện cuối cùng cũng có một người đồng ý cùng cô chia sẻ cùng cô gánh vác rồi, lúc này, Sương Sương xúc động đến mức suýt nữa thì rơi lệ, nắm chặt lấy tay Lâm Phiên Phiên, Sương Sương nghẹn ngào nói: “Là Tiểu Trạc, con bé xảy ra chuyện rồi, ở trường vừa gọi điện đến nói là nó bị ngã gãy tay rồi, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281041/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.